Giáo trình Kinh tế lượng với các ứng dụng - Chương 10: Các mô hình độ trễ phân phối
Giả sử chúng ta đang xem xét mô hình sau
Yt = α + β0Xt + β1Xt –1 + + βpXt –p + ut (10.1)
Mô hình này còn được gọi là mô hình độ trễ phân phối (vì các tác động
được phân phối theo thời gian), trong đó chỉ có các giá trị trễ và hiện tại của
biến X, còn gọi là biến độc lập trễ, được sử dụng để tiên đoán biến Yt. Như
trong ví dụ, gọi Yt là mức tiêu thụ điện tại giờ thứ t trong ngày và Xt là nhiệt độ
tại thời điểm t đó. Vào mùa hè, nếu nhiệt độ trở nên cao trong các giờ liên tiếp
nhau thì các vật nội thất của căn nhà sẽ bị nóng lên (được gọi là “hiệu ứng tăng
nhiệt”); và vì thế, mức độ tiêu thụ điện có khả năng không chỉ phụ thuộc vào
nhiệt độ hiện tại mà còn phụ thuộc vào nhiệt độ trong khoảng thời gian quá khứ gần đây.
Giáo trình Kinh tế lượng với các ứng dụng - Chương 10: Các mô hình độ trễ phân phối trang 1
Giáo trình Kinh tế lượng với các ứng dụng - Chương 10: Các mô hình độ trễ phân phối trang 2
Giáo trình Kinh tế lượng với các ứng dụng - Chương 10: Các mô hình độ trễ phân phối trang 3
Giáo trình Kinh tế lượng với các ứng dụng - Chương 10: Các mô hình độ trễ phân phối trang 4
Giáo trình Kinh tế lượng với các ứng dụng - Chương 10: Các mô hình độ trễ phân phối trang 5
Tải về để xem đầy đủ hơn
File đính kèm:
- giao_trinh_kinh_te_luong_voi_cac_ung_dung_chuong_10_cac_mo_h.pdf